TUẦN HOÀN MÔI TRƯỜNG?
Nếu bây giờ mới bắt đầu là chúng ta bắt đầu ở bước giảii pháp tháo gỡ, là giai đoạn bắt buộc, không phải là động viên, khích lệ nữa.
Chúng ta luôn nói về vấn đề môi trường một cách rất nghiêm túc, rất khoa học. Hội nghị, hội thảo, phong trào thi đua, khuyến cáo, giáo dục trẻ em, nêu gương người tốt,.... về môi trường đang luôn luôn là vấn đề được ưu tiên. Tuy nhiên, hiệu quả vẫn chưa như chúng ta mong đợi.
Một ví dụ nho nhỏ thế này, tuần rồi tôi về quê, thấy mẹ tôi than phiền, 1 tuần này xe rác không đi dọn rác nữa. các gia đình phải tự xử lí rác của mình. Và mẹ tôi, sống có một mình, mà ngày nào cũng ngồi nhặt riêng túi nilon và mấy thứ rác vô cơ, bỏ vào một túi vài hôm mang đốt, còn rác có thể tiêu huỷ thì mang vùi xuống góc vườn.
Đó là gia đình 1 người, có vườn rộng,...
Còn các gia đình khác?
Mẹ bảo họ mang ra sông. Chiều nào cũng mang rác ra sông thả.
Tôi rùng mình...
Sông Lô sẽ gặp sông Hồng ở ngã ba Việt Trì, rồi cùng đổ về Thủ đô!
Nhưng được bao nhiêu ngày?
Đó là một xã vùng trung du, người trong tuổi lao động, không đi công ti thì cũng xuẩ khẩu lao động. Vậy mà mới có mấy năm nay có xe thu gom rác thì rác cũng ngập núi, dân xã gần núi rác biểu tình, rác không còn chỗ đổ.
Chuyện này, HN xảy ra cách đây mấy năm, trước cả thời covid rồi.
...
Tôi bảo mẹ, mẹ mua lấy mấy cái hộp chuyện đi chợ. Rau củ mẹ để vào giờ xe hoăc làn đi chợ, thịt cá mẹ để vào hộp, rồi cho vào làn. Đừng bỏ gì vào túi nilon là đỡ khoản lo đốt túi khét lẹt.
Hộp dùng đi dùng lại nhiều lần.
Làn nhựa đi chợ cũng đc chục năm, hỏng thì bán đồng nát cho người ta tái chế.
Giỏ cói đi chợ hỏng thì mang làm chậu trồng cây, trồng hoa, lâu lâu nó tự mục....